Tên tôi là Justin và tôi sẽ kể
câu chuyện vì sao mẹ bỏ tôi.

 

Và tôi yêu mẹ mình.

 

Và có lẽ nên bắt đầu khi tôi đi học.

 

Lúc đó tôi thật ngây thơ.

 

- Được rồi tôi sẽ đưa nó đến trường hôm
nay
- Con làm xong tóc cho mẹ rồi.

 

- Nó giúp tôi làm tóc đấy
- Và cả buổi tiệc
- Và cả buổi tiệc tối nay.

 

Cám ơn.

 

Nhưng mẹ cũng điên tiết vì tôi.

 

Và tôi không thể giải thích được
không ai tin điều đó.

 

Justin, Justin, dậy đi nào.

 

Đến giờ rồi.

 

Justin, con nghe mẹ không.

 

Tuổi ấu thơ trôi đi, thời gian luôn trôi.

 

Và những thứ mà tôi yêu đều đi cả.

 

Và giấc mơ cứ thế ra đi.

 

Không gì cưỡng lại được.

 

Và tương lai cũng dường như mù mịt.

 

Nhưng cái mà tôi mất nhiều nhất đó là
tương lai.

 

Không biết cái gì đang chờ đón mình
ở phía trước.

 

Nhưng tôi sẽ sống cho gia đình và
cho bản thân mình.

 

Giờ mẹ muốn biết cảm xúc của con
con có cảm động không.

 

Nó rất hay mẹ à.

 

Con thật sự nghĩ vậy à, vậy thì mọi
người cũng vậy thôi.

 

Con nghĩ mọi người sẽ công nhận tài
năng của mình.

 

Không sao để rồi xem, mọi thứ
cần thời gian mà.

 

Mẹ biết phía trước sẽ còn nhiều
khó khăn.

 

Và mọi thứ là khó lường.

 

Nhưng sẽ không gì ngăn bước được.

 

Vì mẹ có con, con sẽ thấy mẹ
là một phụ nữ nổi tiếng.

 

Anh ở đâu vậy em nói anh về nhà
trước 4h mà.

 

- Anh kẹt xe
- Anh đừng viện lý do.

 

- Sao vậy cha
- Có những chuyện con không nên
biết hay hơn.

 

Nhưng con đã 6 tuổi rồi mà.

 

Đang thử micro.

 

Rất cám ơn mọi người đã đến tham dự.

 

Hôm nay tôi xin nói về những vấn
đề trong gia đình.

 

Đến giờ tôi phải học cách tự vui
khi trái tim tan nát.

 

Những gì tôi có là một tương lai không
chắc chắn.

 

Chẳng có gì là màu hồng cả.

 

Cảm ơn.

 

- Bố không hiểu
- Con luộc nó lên rồi đánh cho bóng.

 

- Nhưng tại sao vậy
- Vì con muốn đánh bóng mọi thứ.

 

- Cho dù điều đó là cần thiết hay không
- Con yêu mẹ con.

 

Con muốn làm nhiều thứ cho mẹ.

 

- Mẹ công việc thế nào
- Tốt cả mọi thứ đều hay lắm con cắt không.

 

Bước đầu như vậy là mọi việc đã
thành công.

 

Nhưng sau này mới là quan trọng.

 

Mọi chuyện chưa đến đâu cả.

 

Mẹ xem cái này đi.

 

Tất cả với tôi mọi thứ đều mới mẻ.

 

Con đường phía trước sẽ còn nhiều
chông gai.

 

Cô có thích như thế không ạ cháu
đã cố hết sức.

 

- Cháu đã học được những điều đó
- Được rồi đấy cô nhóc.

 

Tất cả phải là cảm xúc thật
chứ không phải giả tạo.

 

Cháu sinh ở đây Christy.

 

Có quan trọng không ạ.

 

Đây không phải là nghề dễ dàng đâu.

 

- Cô bé
- Cháu xin lỗi.

 

Cháu đã quá mơ mộng, cô đúng
rồi.

 

- Có lẽ cháu nên
- Cô nói cháu là để cháu tiến bộ.

 

Quan trọng nhất ở đây là cháu phải
hiểu nội tâm.

 

Ở đây chúng ta không còn
là mình nữa.

 

Mà phải là nhân vật hiểu chứ.

 

Điều quan trọng là phải diễn tả được
cảm xúc.

 

Sự vui mừng, hạnh phúc và cả
giận dữ.

 

- Cháu cũng giận dữ như vậy
- Đây không phải là tưởng tượng.

 

- Cháu xin lỗi
- Cháu không nên xin lỗi mà phải biết
vượt qua nỗi sợ của mình.

 

Ai tiếp nào.

 

Christy xem nào.

 

- Phải có thời gian
- Thì cái gì chẳng vậy.

 

Anh chẳng ra sao cả suốt ngày chỉ vậy.

 

- Cô thì hơn gì chứ
- Không phải đâu
- Cô hay nhỉ.

 

Chính anh chứ không phải ai đã tạo nên.

 

Tất cả sao anh không giết tôi đi.

 

Giết cô để cô được giải thoát sao.

 

- Biết vậy tôi không lấy anh
- Hai người thôi đi được không.

 

- Con nghe ông cha con nói gì không
- Con không muốn nghe.

 

Hãy xem anh đã làm được gì hay chỉ
là kẻ ăn bám.

 

lm đi.

 

- Mẹ giúp con đi bố bất tỉnh rồi
- Không lạ một trò của ông ta đó
dậy đi Norman.

 

Dậy đi anh khoẻ lắm mà.

 

- Bố không sao chứ
- Ông ta muốn giết mẹ.

 

Chính anh chứ không phải ai đã phá
hỏng sự nghiệp của tôi.

 

- Con ngủ đi mai phải đến trường
- Con không muốn đi học.

 

Đi nhanh lên con lại muốn gì nữa đây.

 

Con chỉ muốn một gia đình bình thường.

 

Ôi chúa ơi.

 

- Xin chào
- Xin vào đây.

 

- Ông ta ở trong đây
- Không sao đâu thưa bà.

 

- Tôi hơi lo
- Ông ta đâu
- lại uống rượu trong kìa.

 

- Tôi hiểu
- Tôi chỉ muốn kết thúc cuộc sống
hôm nay.

 

- Ông thấy sao
- Tôi sẽ xem xét kỹ mọi chuyện.

 

Để tôi xem đã.

 

Ta biết cháu lo lắng nhưng sẽ không
sao đâu.

 

Tôi không muốn chuyện này tái diễn
hơn nữa.

 

Thôi đi không nên nói trước mặt
con chứ.

 

Nó đã lớn rồi.

 

Tôi biết, mẹ rất xin lỗi con mẹ đang bực
quá.

 

Ngồi xuống nào.

 

Được rồi.

 

Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp thôi quan
trọng là.

 

Đứng để nó tồi tệ quá.

 

À, vậy cô...

 

Chúng ta bắt đầu cô kể đi.

 

Tôi cảm thấy rất giận, giận
ghê gớm.

 

Mọi thứ dường như quá
sức chịu đựng.

 

Vậy cô đã làm gì để có thể vượt
qua cơn giận trong những lần trước.

 

Tôi phải làm gì ư, ý tôi là.

 

Cái gì cũng vậy cũng cần có
sự kiên nhẫn có vậy mới vượt qua được.

 

Khi bị kẹt.

 

Tôi sẽ, tôi sẽ làm vậy.

 

Tôi biết cô nhiều và tôi tin được chứ.

 

Tôi à.

 

- Rồi vì con trai tôi sẽ cố
- Còn đối với chồng.

 

- Tôi thì
- Cô thì sao.

 

Cái gì cô cũng phải chọn lựa.

 

Đến lúc này cô phải tự quyết định
tất cả.

 

Không ai giúp được mọi chuyện cả.

 

Tôi không biết chồng tôi thế nào.

 

- là sao
- Nó sẽ giúp đấy.

 

- Vậy là cô đến bác sĩ
- Tôi đã nói rồi cần giám định.

 

- Vậy cô đi đâu
- Bác sĩ Newpone.

 

Chúng ta cần phải làm rõ mọi chuyện.

 

- Nếu không sẽ khó
- Vậy sao.

 

Chúng ta đâu còn tình cảm gì.

 

Hay đấy.

 

- Tôi không hạnh phúc
- Tôi không hạnh phúc
- Vậy sao lại sống với nhau.

 

- Tôi không biết có thể vì con trai
- Anh đừng lấy nghĩa vụ ra mà nói.

 

Chúng ta sống vì cả trách nhiệm với
người khác và cả bản thân mình.

 

Rất đúng và chính xác.

 

Hút thuốc theo tôi nghĩ chẳng phải là
hay ho đâu.

 

Cám ơn.

 

- Vậy thì sao nào
- Chúng ta phải tìm ra cách khả thi.

 

- ý ông thế nào
- Tôi luôn sẵn sàng.

 

- Tôi không thể, tôi phải đi làm
- Tôi nói rồi anh ta là vậy.

 

Nếu không hợp tác thì tốt nhất nên
ra khỏi đây đi.

 

Tốt nhất là hai người nên về nhà và
suy nghĩ thật kỹ.

 

Tôi thật sự không thể tin được
là cứu vãng được gì.

 

Ông viết gì.

 

Tôi chỉ muốn tìm biện pháp tốt nhất.

 

Dường như không ai chịu hiểu.

 

Nước mắt chẳng giải quyết được gì
hãy tìm biện pháp chứ.

 

Bởi vì tôi đã yêu anh ta.

 

- Tôi không hiểu nữa
- Sao lại không.

 

Tôi không thể tin được là mọi chuyện
lại có chuyện này.

 

- Mọi chuyện không thể tin
- Cô hãy bình tĩnh.

 

Tất nhiên cô không thể sống với người
mà cô không yêu.

 

Cô hoàn toàn độc lập.

 

- Mọi chuyện do cô, có câu hỏi nào
không
- Cháu có.

 

- Cửa này dẫn ra đâu
- Nó à, dẫn sang một phòng khác.

 

Nhưng không giành cho con nít.

 

- Hay đấy
- Tôi mong là không khí này còn mãi
và mọi chuyện được giải quyết.

 

Tôi nói không đúng à.

 

- Cái quái gì vậy
- Cha làm con giật mình đấy.

 

Sao con lại vào đây và còn
nằm lên đó nữa.

 

- Con chỉ nghỉ trưa thôi
- Đây không phải nơi nghỉ trưa.

 

Con hãy ra ngoài và pha trà
hãy làm tốt công việc của mình.

 

Ngủ à.

 

Không mẹ đang tập trung vào công việc.

 

Đẹp thật.

 

- Bao giờ thì đến
- Ngay đây bên phải.

 

Là đây sao
phải không.

 

- Không thể
- Đúng rồi đấy.

 

Con chẳng thích chút nào.

 

- Xin chào
- Xin chào mới vào.

 

Đây có lẽ là Justin, tôi là vợ bác sĩ
Henwin.

 

Có lẽ tôi nên đi gọi ông ấy.

 

- Có lẽ con nên đi
- Không con ở đây mẹ cần điều đó.

 

Lên đây nào.

 

Nếu thích thì thử.

 

- Không cảm ơn
- Không có gì phải ngại cả.

 

Cuộc sống là vậy.

 

- Bà biết gì chứ
- Ta biết nhiều lắm đấy.

 

Đừng xem thường.

 

Có lẽ sớm quá mới đến giáng sinh.

 

Không nó ở đó hai năm rồi.

 

- em trốn
- Thôi ra đi.

 

Này lại chuyện gì nữa vậy?

 

- Không gì cả
- Vậy sao.

 

Dường như một cậu bé còn hơi sữa.

 

Có ai chơi không.

 

John làm mất kiên nhẫn rồi.

 

Để tôi chỉ cho anh xem vài thứ.

 

- Cái gì vậy
- Chỉ là cái máy thôi.

 

Cha tôi đã làm cái này rất lâu cho tôi.

 

Rồi mang nó ra nhanh lên nào.

 

Sao cô lại thích trò này.

 

Tôi đã chơi qua và thấy rất hay.

 

- Giờ cô muốn chơi
- Phải.

 

Nhưng không dễ đâu mọi thứ đòi hỏi
phải kiên nhẫn đấy.

 

- Sẵn sàng chưa
- Cái gì?

 

Sợ rồi đấy hả cậu bé.

 

Rồi tôi sẽ là bác sĩ cô là y tá.

 

Không cậu sẽ là cha tôi còn tôi
là mẹ cậu.

 

- Thế bà cảm thấy thế nào
- Tôi đang bị mắc kẹt
- Tôi không thể thoát ra được.

 

Tôi cảm thấy như thể mọi thứ không
phải là của mình nữa đó.

 

Mọi thứ không bao giờ là bế tắc cả.

 

Hãy thử bằng cách này xem sao.

 

- Này có có nguy hiểm không
- Không thử sao biết.

 

Cấm lấy nào.

 

- Hai đứa làm gì đó
- Kiểm tra não ấy mà.

 

- Một trò chơi thôi
- Tốt nhất đừng làm ở đây.

 

Ngồi đi.

 

- Justin mẹ cháu có điều muốn hỏi
- Mẹ chỉ có một câu hỏi.

 

Mẹ cháu có rắc rối với cha cháu.

 

Hai người khó mà hoà hợp.

 

- là sao
- Cha cháu là người bệnh hoạn.

 

Mẹ cháu cần được bảo vệ.

 

- là sao
- Ta sẽ đưa mẹ cháu đến nhà trọ
còn cháu ở đây.

 

Nhưng cháu không muốn ở đây.

 

Không sao đâu xong rồi cô đi đi.

 

- Có chuyện gì vậy
- Mẹ đang rất giận dữ, giận dữ.

 

Về những rắc rối mà mình đang
vướng phải trong cuộc sống.

 

Vì vậy phải thoát ra.

 

Con đến nhà trọ với mẹ được chứ.

 

Không.

 

Bác sĩ nói như vậy tốt hơn.

 

- Bao lâu
- ít ngày có thể một tuần.

 

Một tuần con không thể
xa mẹ một tuần.

 

Không như vậy sẽ tốt cho cả hai mẹ con.

 

Đây là giấc mơ của mẹ và đến lúc
mẹ cần thực hiện.

 

Mẹ không thể chờ đợi hơn được nữa
đâu.

 

Mẹ cần con giúp.

 

Mọi chuyện sẽ ổn.

 

Ông có điện thoại.

 

- Xin chào
- Con có chuyện muốn nói với bố.

 

Perch thân, một số chuyện đã xảy ra
mà cậu không tin được.

 

Giờ đây mình đang phải sống xa mẹ.

 

Hơn nữa lại phải sống ở một nơi mà.

 

Mình phải nói là kỳ lạ với những
người kỳ cục.

 

Cậu phải theo kinh thánh đây là
điều quan trọng khi tôi hỏi cậu.

 

- Cậu biết lời răn của chúa
- Tôi không biết.

 

Hãy để từ từ rồi cậu ta quen thôi.

 

Chà có mục này hay quá.

 

Phải chép lại mới được.

 

Đúng là không còn gì tệ hơn.

 

Và cả ông bố cũng lập dị nữa.

 

Rồi cậu sẽ quen với mấy đứa con gái
tôi.

 

Này thôi nhìn đi hãy tập trung vào mà ăn
đó.

 

Chị cũng thôi đi đừng có mà ra vẻ.

 

- Ăn được chưa
- Cậu cứ tự nhiên gia đình này là vậy đó.

 

- Toàn những người chẳng ra gì
- Chị nhìn lại mình xem.

 

Thôi đi hai con chỉ biết chỉ trích nhau là
giỏi thôi.

 

Nhưng như vậy cũng hay.

 

Trong nhà có những thứ thật tội nghiệp.

 

Những con vật này chẳng hay chút nào.

 

Chẳng có gì hay mà nói mãi.

 

- Nó chỉ là động vật thôi
- Đúng vậy đáng gì mà quan tâm.

 

Nhưng nó còn đỡ hơn các người.

 

Chẳng có gì hay cả.

 

Này đang làm cái gì đó thôi ngay đi.

 

Mẹ không biết những chuyện này đâu.

 

- Cả chị cũng vậy
- em thôi đi.

 

Cứ để mọi chuyện đấy.

 

Đối với cô ta đó là nỗi buồn.

 

Với tôi chẳng là gì cả.

 

Con có gì nói không.

 

- Sao mẹ tốt hơn rồi chứ
- Không tuần qua chỉ là.

 

Trông kỳ quá nhưng cũng tuyệt.

 

- Có gì nhận xét nữa không
- Nhìn chung thì trang phục đẹp mắt
và cũng rất thời trang.

 

Nhưng mà như vậy chưa chắc đã đánh
giá được đâu.

 

Này thế cô muốn thế nào?

 

Cô ta.

 

Chẳng có gì rõ ràng.

 

- Thật sao
- Gần vậy.

 

Được cũng thông minh nhỉ.

 

Cũng bình thường thôi.

 

Nhưng không tốt lắm.

 

Nhưng thôi đừng nói chuyện này nữa.

 

Chuyện trang phục phụ nữa là
câu chuyện muôn đời mà.

 

Cũng hay nhỉ.

 

Rõ rồi tôi biết rồi đó.

 

- Hôm nay làm gì không
- Chưa gì đặc biệt.

 

Xem nghĩ về cha thì chẳng thấy hay ho
gì cả đó.

 

Chúng ta sẽ làm gì đó mới lạ hơn.

 

Cuối cùng cũng hết 4 lần rồi đó.

 

Không ngờ lại có kết thúc như thế.

 

- Anh không nói gì sao
- Không có gì đâu mà.

 

- Đi chung không
- Được chứ
- Đi nào.

 

- Thế có gặp mẹ không
- Thỉnh thoảng cuối tuần.

 

Chắc mong về với mẹ lắm.

 

- Sống càng xa càng nhớ
- Tôi cũng vậy.

 

- Anh thật hiểu tôi
- Đúng vậy tôi là anh cũng là bạn đấy.

 

- Anh nghĩ vậy có điên không
- Không tình cảm con người khó
nói lắm.

 

Mọi thứ đều có thể xảy ra mà ta không
thể đoán được.

 

Như vậy mới hấp dẫn, nhìn xem này.

 

Vậy giờ tôi phải kiên nhẫn sao, tức
là chờ ấy.

 

Rồi thời gian sẽ cho biết phải làm gì.

 

- Tôi từng trải qua tôi biết
- Từng trải qua à.

 

- Vậy anh chỉ cho tôi chứ
- Tất nhiên.

 

Tôi sẽ chỉ cậu mọi thứ muốn chứ.

 

Mọi thứ sẽ chẳng dễ dàng gì đâu.

 

Tôi biết chứ.

 

- Nói hay lắm vậy sẵn sàng chưa
- Rồi.

 

Tôi sẽ làm những gì anh bảo.

 

Chỉ tôi và cậu à, điên rồ quá.

 

Hút chứ.

 

Để tôi giúp.

 

- Về nhà chứ
- Đi thôi.

 

Cậu sẽ thích có lẽ.

 

- Mệt quá
- Khó chịu phải không.

 

Nhưng như vậy cậu mới biết.

 

- Được rồi
- Hút thuốc nhé.

 

Không ngờ tôi làm chuyện này.

 

Rồi cậu sẽ quen thôi.

 

Mọi thứ lúc đấu đều vậy.

 

ảnh chụp khi ở New York đấy.

 

Chẳng còn gì cả.

 

Chẳng còn gì cả sao?

 

Chẳng còn gì cả sao?
Chẳng còn gì cả sao?

 

Hãy tự nghĩ lại đi.

 

- Sao vậy
- Không sao.

 

Mọi chuyện chỉ nên kết thúc ở đây
như vậy hay hơn.

 

Tôi không muốn làm cậu hư.

 

Tôi muốn mẹ của tôi.

 

- Mọi chuyện xảy ra cậu không sao chứ
- Vâng.

 

Chắc chứ.

 

Cám ơn về mọi thứ.

 

Cám ơn về mọi thứ.

 

- Này không sao đâu
- Không.

 

Justin, không có đâu mà.

 

Mẹ hy vọng con thích cuộc sống ở
trường hơn là với mẹ.

 

Con lấy cho mẹ khăn trên bàn nhé.

 

Cái gì vậy, có thuốc trên tay mẹ đó.

 

Đứng có hành xử như vậy.

 

Tại sao vậy.

 

Chuyện gì đã xảy ra.

 

Mẹ và cô ấy yêu nhau đã lâu và
nhu cầu là không thể thiếu.

 

Nhưng vậy không có gì xấu cả.

 

Biết sao đây tại sao lại với Furn.

 

Furn đáng làm con bà ấy.

 

Mẹ lo về con ở trường đấy.

 

- Con phải cố lên
- Chết tiệt
- Này đừng hút thuốc của mẹ.

 

- Con cũng hay đấy, nói đừng hút thuốc
- Con phải.

 

Tình yêu phải giấu kín, cuộc sống
cũng vậy.

 

Cuộc sống phải che giấu, cả cha mẹ
của mình.

 

Phải giả bộ để thành một người đàn bà.

 

Và hoàn thành nghĩa vụ đó mà chưa
bao giờ.

 

Được sống cho chính bản thân mình cả.

 

Thì lúc này đây cũng đã đến lúc.

 

Mình phải sống cho chính mình chứ.

 

Và lúc này mẹ cần con ủng hộ.

 

Mối quan hệ của mẹ và Furn.

 

Mẹ không muốn phải giấu cả con.

 

- Con phải làm gì
- Con phải tự nghĩ đi.

 

- Sao vậy
- Để biết phải cư xử thế nào.

 

Được rồi để mẹ xem nào.

 

Con thích nhà mới không? mẹ cần
trần cao hơn.

 

Vậy con ở nhà bác sĩ cũng lâu rồi.

 

Con có lựa chọn nào khác không.

 

- Gì đây
- Một sự lựa chọn.

 

- Mở ra sẽ rõ
- Cái gì.

 

Sau khi bàn bạc thì gia đình ông ấy có
thể quan tâm đến con như con cần.

 

- Mẹ vứt con đi à
- Không.

 

Mẹ làm thứ tốt nhất cho con, cho mẹ.

 

Mẹ yêu con, mẹ luôn là mẹ và con
mãi là con trai mẹ.

 

Thật là không thể tin được
cha mẹ đều bỏ.

 

- Tôi hiểu chứ
- Thật không.

 

- Đừng suy nghĩ quá nhiều
- Tôi biết.

 

Nhiều khi tôi chỉ muốn bỏ đi thật xa.

 

- Để không gặp lại ai
- Tôi xem rồi Justin.

 

- Đó chỉ là một vài thứ không đáng
- Thì cứ thử xem.

 

- Tôi biết cậu đang phải suy nghĩ nhiều
- Đều ổn mà.

 

Lúc nào cũng nói vậy nhưng trong mọi
tình huống tôi không thấy vậy đâu.

 

- Tôi sẽ cho xem
- Cái gì
- Thì cậu cứ chờ xem sẽ rõ.

 

Đây là thứ trong thí nghiệm của tôi.

 

- Nó sẽ giúp cậu dịu lại
- Dịu lại.

 

- Đúng cậu phải đến trường
- Đến trường.

 

Tôi biết cái gì là tốt cho cậu cho tương
lai của cậu lúc này.

 

Làm sao ông hiểu.

 

Cậu hiện vẫn còn là một cậu bé.

 

Và vì vậy mọi chuyện cậu phải nghe tôi.

 

Như vậy chỉ có tốt cho cậu mà thôi.

 

- Tôi không đâu
- Cậu hãy nghĩ lại.

 

Tôi không thích vậy.

 

Phải làm sao với cậu bây giờ.

 

Đi học sẽ có nhiều cái tốt và cậu hãy
chờ xem.

 

Sẽ không có gì khó cả đâu.

 

- Ông muốn giết tôi
cậu muốn giết mình tôi có thể lo liệu với trường.

 

Nếu không chắc cậu sẽ phải vào
bệnh viện.

 

Để điều trị mấy tuần đấy.

 

Tôi thật sự không biết đâu.

 

Vậy thì hãy nghĩ về tương lai mình.

 

Justin con đang trong bệnh viện con
sẽ không sao.

 

Justin dậy đi con dậy đi nào.

 

Đây là một câu chuyện rất hay về nghị
lực sống của con người đấy.

 

Tất nhiên điều này thật tuyệt.

 

Giờ thì biết phải làm gì chứ.

 

Phải luôn có ước mơ để biến nó
thành sự thật.

 

- ước mơ của bà là gì
- Ta ư.

 

Ta không có thời gian nghĩ đến điều
đó ta quá bận.

 

Mọi chuyện đều có nguyên nhân
của nó.

 

Nhưng đừng bao giờ từ bỏ cả.

 

Có lẽ bà có ước mơ về gia đình.

 

Có lẽ ta cũng có ước mơ.

 

Chỉ muốn tìm lối thoát.

 

- Alô
- Finch, là em đây.

 

Ta có thể làm gì đây?

 

Ra ngoài.

 

Em nhớ anh.

 

Em nhớ mùi thơm của anh.

 

Tôi không quan tâm những gì bà đang nói.

 

Làm ơn đừng gọi nữa.

 

Khốn kiếp
Khốn kiếp.

 

Em thích cái vẻ này của anh.

 

Em nghĩ nó khá hơn nhiều.

 

Ôi khỉ thật
Chúa ơi.

 

Còn gì nữa biết không?

 

Lẽ ra anh nên được yêu thương.

 

Có muốn nói gì không?

 

Em sẽ không nói với ai khác đâu.

 

Chuyện quái gì đang xảy ra với anh vậy?

 

Khốn kiếp Medely
Em không hiểu gì đâu.

 

- Em hiểu.
- Và em đừng nên coi hắn là bạn trai
hắn chỉ lợi dụng em thôi.

 

- Em cũng thế
- Vậy hãy trở lại với anh ta đi Natalie.

 

Em không vội gì đâu.

 

Nói cho anh biết hắn là ai?
Nói đi.

 

- Anh im đi.
- Nó làm em buồn phải không?
- lm đi.

 

- Nói ra đi
- lm đi.

 

- Nói anh biết hắn là ai?
- lm ngay
- Nói đi để anh không còn thấy cô đơn nữa.

 

Em không nói, không cần thiết vì em
không còn yêu hắn nữa.

 

Anh thấy hài lòng chưa?

 

Một chút thôi.

 

Sao em gặp anh ta?

 

Terrain bắt đầu gặp gỡ bố em sau khi
mẹ chết.

 

Cô ta làm đảo lộn mọi thứ.

 

Em gặp anh ta khi em 13 tuổi.

 

Anh ấy nói em rất đẹp.

 

Và làm cho em tin điều đó.

 

Một ngày nọ anh ta chiếm đoạt em.

 

Và em đã có.

 

Anh ta đem em tới phòng cấp cứu và
rồi bỏ em ở ngoài đường.

 

Nơi người ta tìm thấy em.

 

Bố em nói mày xem chuyện có thai như một trò
đùa.

 

Và ông ta quẳng tiền cho quĩ nhà trường
nơi em học.

 

Và ông ta đã làm thế.

 

Có ai đó đã nhận được 5000 đô.

 

Vậy vẫn còn tốt.

 

- Vậy là em không bị gì cả
- Đó là nhờ bố em.

 

Mọi người
Đều nể sợ ông ta, không dám nói gì.

 

Vậy là em dấn thân vào cuộc sống này
Bất cần.

 

Sẵn sàng để mất ai đó
Người không đáng phải bị thế.

 

Vì tất cả những gì anh có.

 

Vì em đã phá huỷ cuộc đời mình.

 

Anh không hiểu em.

 

Anh muốn trần nhà cao hơn.

 

Em cũng thế.

 

Ta có thể làm mọi thứ.

 

Hãy kéo trần nhà xuống.

 

Tôi cần phải nói chuyện với chị.

 

Con ghét cái ngôi làng khốn khiếp này.

 

Được rồi, hãy để bố yên tĩnh.

 

Tập trung tìm cách để con thấy dễ chịu hơn.

 

Con không thể, trong đầu con có hàng
ngàn thứ để nói.

 

Để con chụp hình nhé
Máy chụp hình có đèn flash thấy không?

 

Không, người ta tốn cho con hàng ngàn đô
và con.

 

Vẫn bị bệnh
Con sẽ không bao giờ khá hơn, bố biết mà.

 

Này, cô có nghe tôi không vậy?

 

Xin chào, tại sao tôi lại ở đây?

 

Cô có đi gặp ai lúc 2 giờ trưa hàng ngày
không?

 

Có. Sao bà lại ở đây?

 

Vì tôi muốn chị ngưng gặp gỡ chồng tôi.

 

Bình tĩnh nào con
Như thế đâu có giải quyết được gì.

 

Con đã từng nhận được học bổng ở trường
đại học.

 

Vì thế con phải tỉnh táo
Điều đó là hoàn toàn có thể.

 

lm đi, ông đang cố lừa tôi.

 

Tôi không muốn làm anh ấy khó xử.

 

Nhưng tôi phải bảo vệ gia đình
mình.

 

Chỉ vì cô.

 

Tôi chỉ xin cô hãy đi đi.

 

Đó là lý do vì sao tôi đã đi trị liệu.
Tôi cần bác sĩ Finch.

 

Không , tôi cần bác sĩ Finch.

 

Tôi không muốn đe doạ cô và không
muốn cô cho ông ấy biết.

 

Tất cả những gì tôi có là gia đình
này.

 

Và gia đình này không có ý nghĩa nếu
không có ông ấy.

 

làm sao ông có thể ra khỏi nhà mà không
nghĩ đến gia đình này vậy?

 

Bố không làm gì cả. Bố chỉ muốn thử
phản ứng của con.

 

Trước các sự việc
và con đã không hợp tác với bố mình.

 

Giờ có phải ông muốn tôi ra khỏi nhà
này không hả?

 

Ông không làm tôi sợ được đâu.

 

Vì ông rất sợ những cơn
giận dữ của tôi.

 

Phải không bác sĩ?

 

Ta nghĩ đã hết giờ rồi đó.

 

Ta tin hôm nay thế là đủ rồi.

 

Thật sao?

 

Tôi phải đi gặp bác sĩ đây.

 

Xin chào Nil.

 

- Chào, trông em rất tuyệt
- Cảm ơn anh.

 

- Con em thế nào?
- Rất tuyệt.

 

Em hy vọng là anh đối xử tốt với nó.

 

Đó là tất cả những gì tôi nói với bác sĩ.

 

Đó là tất cả những gì tôi cần biết.

 

Bệnh tình của cô tiến triển rất tốt
Vì cô đã rất cố gắng.

 

Và hãy hét lên Therasa ạ.

 

Hết rất tốt cho việc giải toả.

 

Tôi sẽ cho tiến hành những liệu pháp sâu
hơn.

 

Cô cần một ai đó để hàn huyên.

 

Như cô gái trên kia, tôi đề cử
cô ta như một ứng viên.

 

Theresa, xin giới thiệu cô Dorothy Hamburg.

 

Dorothy đã giúp tôi rất nhiều.

 

Cô ấy sẽ cho ta biết hôm nay cô ấy đã
làm gì. Dorothy?
- Đi mua sắm.

 

- Một ngày rất đẹp.
- Dorothy là một người đáng tin tưởng, thừa
hưởng từ cha cô ấy.

 

Sau khi ông ta cho cô ấy thấy cái của
ông ta.

 

Ông ta đã làm hư cô con gái rồi.

 

Trần nhà sụp xuống chúng cháu.

 

Vì thế con thấy bầu trời.

 

Ta nghĩ là các con nên thêm vài chi tiết
khôi hài vào.

 

Ôi sốt cà, ta đã tìm nó lâu rồi.

 

Ta sẽ mở cửa.

 

Đừng đụng vào sốt của ta đấy.

 

- Bác sĩ Finch?
- Đúng vậy.

 

Tôi buộc phải bắt anh ta.

 

Sao ta có thể để anh ta làm thế chứ?

 

Sao ta không bảo vệ được gia đình mình chứ?

 

Bố đã cố hết sức rồi.

 

Chúng con sẽ cầu nguyện
Chúa sẽ giúp chúng ta.

 

Nhưng liệu chúa có giúp khi đó là những
gì anh ta đáng phải trả giá.

 

Mày là một con khốn khủng khiếp.

 

Chị khốn lắm Kisa à.

 

Hãy nhớ đây
Bố là một người dẫn đường vĩ đại.

 

Một khi ông ấy suy sụp thì sẽ kéo theo
nhiều người đấy.

 

Để yên đi.

 

Ôi ông anh, tóc anh cứng quá.

 

Tóc anh cũng như người anh vậy.

 

- Vì cậu không làm đúng cách
- Tôi làm đúng rồi, tôi chỉ muốn nó
tự nhiên thôi.

 

Chúng ta có thể than phiền mà.

 

Tôi thích thế
Tôi thích tất cả mọi thứ cậu chạm vào.

 

Ôi thật là vô dụng
Medely.

 

Qua đây, để tôi chải thử cho em nhé.

 

Không không
Khốn thật, Tôi đã thử rồi.

 

- Trông nó chả ra sao cả
- Đừng chạm vào nó nữa.

 

Em thật là bướng bỉnh.

 

Nghe này, một trong các người phải giúp
tôi.

 

Tôi sắp thi vào trường nghệ thuật làm
đẹp, hãy cho tôi thực tập.

 

Tôi nghĩ là cậu nên bắt đầu với tôi.

 

- Cô nên thử giao tiếp đi
- Tôi khó mà nghĩ anh là một chuyên gia.

 

Có phải cô coi mối quan hệ gớm ghiếc
đó là tình yêu thực thụ không?

 

Tôi bảo mối quan hệ đáng tởm của anh
không là tình yêu thực thụ.

 

- Không phải
- Nhảm nhí.

 

Nil, nếu anh không đủ là đàn ông để
nhìn nhận sự thật.

 

Thì có lẽ anh không nên cùng với một đứa
trẻ.

 

- Tôi không phải là một đứa trẻ.

 

Augustin
Tôi xin lỗi, cậu rất trưởng thành.

 

Tôi sẽ nói về tình yêu khi cậu lớn hơn
Tình yêu chín chắn.

 

Có vẻ như cô là một chuyên gia về
tình yêu chín chắn.

 

Vậy cô có nhớ lần cuối cùng cô có gì
không?

 

Đó là một sự thật đấy.

 

Được rồi. Đủ rồi đó.

 

Tôi chắc là không thể nghe cậu khi cậu
nó chuyện như một cậu nhóc mới lớn.

 

- Ta có gì thế?Tôi đói chết mất.
- Đủ rồi đó.

 

Công thức bí mật của tôi.

 

Cô muốn thử không?

 

Thành phần bí mật là gì?

 

Flora.

 

Ông ta đã chôn cô ta rồi mà.

 

Tôi nghe cô ta gọi tôi
Muốn tôi đào cô ấy lên.

 

Cô ấy muốn trở lại với một món hầm.

 

Chúa ơi.

 

Chúa ơi
Chúa ơi
Khốn kiếp.

 

Sao tôi có thể ăn được nhỉ
Tôi đã biết cô bị điên mà.

 

Tôi không ăn đâu.
Tôi lên phòng đây.

 

Sao cô lại làm thế chứ?

 

Tôi chỉ đùa thôi đồ ngốc ạ.

 

Hôm nay chúng ta sẽ khám phá
những ký ức.

 

Tôi muốn mọi người lấy cái này và
xoáy vào má trong khi nhắm mắt.

 

Tất cả các cảm xúc sẽ bị che giấu
khi nhắm mắt.

 

Rất mềm mại.

 

Nil. Tôi nghĩ anh hãy kể tôi nghe về cuộc
đời anh.

 

Dorothy cô hãy cố có cảm giác thoải mái.

 

Hãy để cho các anh ấy dẫn dắt.

 

Chỉ về cảm xúc thôi.

 

Nil là một con người đẹp và rất nhạy cảm.

 

Nhưng cậu ta là một thành viên
trong gia đình tôi.

 

Chúng tôi sẽ đón chào anh ta.

 

Được, tốt, nhưng anh ta là một người đàn ông.

 

Joe, cô tập trung vô cái gì vậy
đây không phải là sự tồn tại
của một người đàn ông.

 

Mà là sự thiếu vắng đàn ông của mẹ cô
trong thơ cô.

 

Một sự nổi giận tốt.

 

Anh ta diễn đạt chính xác vào đúng thời
điểm.

 

Này cậu có thể làm cho tôi cười không.

 

Tôi cảm khát quá, cần uống gì đó.

 

- Tôi sẽ lấy nó cho cô
- Được rồi Nil, ta hãy bớt giận.

 

Nghe này tôi chỉ mang thức uống cho mẹ
tôi khi bà làm việc.

 

- Đó là việc của tôi
- Mẹ cậu giờ là việc của tôi.

 

Sao cậu tính thi cùng nhìn nhau với tôi hả.

 

Phải.

 

Thôi được
50 đô cho người thằng cuộc.

 

Đi đi.

 

Bà không biết việc gì buồn cười phải
không?

 

Bà nhìn mẹ tôi một cách điên cuồng
nên bà nghĩ bà ấy là của bà.

 

Cậu rất vui. tình
mẹ cậu cần một ai đó để tâm sự.

 

Và cậu không tìm ra người đó cho mẹ cậu.

 

Avalon, đến đây với ta.

 

Dậy đi
dậy đi.

 

Một điều kỳ diệu.

 

Một điều kỳ diệu đã xảy ra.

 

Các người nhìn gì thế?

 

- Bố muốn chúng tôi xem
- Thấy không? thấy không?

 

Từ sâu bên dưới mặt nước lan tận
lên trên.

 

- Có tiếng gọi cha.
- Bác sĩ.

 

Hãy để tôi chuẩn bị giường cho ông.

 

Tôi chỉ
hãy lấy giày cho tôi.

 

Nó có nghĩa gì hả bố?

 

Có nghĩa là tình trạng bế tắc của
chúng ta đã thay đổi.

 

Mọi thứ đang tốt lên
Những rắc rối đã thoát ra khỏi cái hộp
và.

 

Tất cả là nhờ chúa phù hộ.

 

Đã đến lượt cha trở thành người cha
thiêng liêng.

 

Này này các con
Cười đi
cười đi.

 

Chúa là người hài hước nhất trên vũ trụ.

 

Tôi muốn bà hãy đem cái này ra ngoài
tự mình làm đấy.

 

Chúng ta sẽ làm lễ
hãy chuẩn bị nào.

 

Tôi không tin.

 

Phải có ai đó chăm lo mọi thứ.

 

Và ta chỉ cố giữ nó như vậy thôi.

 

Con cần phải hỏi vài điều.

 

Không sao
bác sĩ sẽ ổn mà.

 

- Không có gì cả?
- Con muốn hỏi.

 

Con muốn gì Augustin?

 

Con muốn bà làm hamburger cho con.

 

Vậy đây là tất cả
Sự thật khủng khiếp.

 

Đối với mẹ tôi, tôi không nên nổi giận.

 

Tôi thấy buồn
Lẽ ra tôi nên chuẩn bị để đi học.

 

Thay vì cứ làm cho mẹ tôi bực mình.

 

Làm sao cuộc đời tôi có thể đi vào
Ngả rẽ này chứ.

 

Tôi đã làm sai điều gì?

 

Hôm nay tôi tròn 15 tuổi.

 

Tôi muốn làm gì đó cho ngày sinh nhật này
của tôi.

 

Tôi muốn nó diễn ra như mọi khi
Nhưng tôi.

 

Có một gia đình đầy mâu thuẫn.

 

Không ai tìm thấy người có thể nói chuyện
với mình.

 

Tôi muốn có gì thay đổi.

 

Phải có gì đó để đánh dấu sự trưởng
thành của một đứa trẻ 15 tuổi.

 

Tôi muốn có luật lệ và những
giới hạn.

 

Bởi vì
mẹ đã nói.

 

Nếu không có chúng.

 

Cuộc đời sẽ là hàng loạt cuộc khủng
hoảng.

 

Ngạc nhiên không?

 

- Có cậu rồi nhé
- Ngạc nhiên!

 

Chúng tôi bắt được rồi nhé
và cậu không thấy, cứ đi vào.

 

Augustin, sao thế?

 

Cậu không thể vượt qua, thế thôi.

 

Cậu chỉ hay tưởng tượng thôi.

 

Cái này ngon nè.

 

Ra mở cửa xem.

 

Tôi không đến bệnh viện đó đâu.

 

Không chỉ để xem thôi
- Thật là nhảm nhí.

 

Tôi sẽ không đến kiểm tra đâu.

 

Có những liệu pháp rất tốt dành cho bà.

 

Nếu bà không mở cửa, tôi sẽ
phải gọi cảnh sát.

 

- Ông không được gọi cảnh sát
tại sao phải gọi cảnh sát chứ?

 

- Ông ta là một con lợn
- lm đi ngay
- Ông ta là một con lợn.

 

- Bà ấy không muốn thế
- Hãy im ngay đi.

 

Không hãy cho tôi đi.

 

Không làm ơn hãy cho tôi đi.
Hãy cho tôi đi.

 

Cảm ơn.

 

Cảm ơn.

 

Thế này đối với tôi là quá nhiều.

 

Cảm ơn rất nhiều.

 

Hãy thở đi
Thiên thần đã đi rồi.

 

Nên chúng ta hãy tìm kiếm
và tìm từng con đường.

 

Và trong căn nhà chung của chúng ta.

 

Tin tốt đây
sau cuộc kiểm tra đó, mẹ tôi lại như xưa
Tốt hơn bao giờ hết.

 

Bác sĩ Finch đã thành công với mẹ tôi.

 

Cuối cùng thì bà ấy cũng trở lại sàn diễn.

 

- Ước gì tôi lại có thứ kỷ luật đó
- Này Joe.

 

Ta đã nói gì với con về việc chạy theo bọn
họ hả?

 

Ngày đầu là xem phim.

 

Cô nương của tôi ạ.

 

Tôi rất xấu hổ về cô gái này.

 

Khi mà cô quá khô khan.

 

Khi tôi còn trẻ, ông ta đã cầm tay tôi trong
bóng tối.

 

Tiếp tục thế nhé.

 

Chào Theresa
Bà trông rất tốt.

 

Xin lỗi Theresa , Susan là vợ cũ của anh.

 

Và Theresa là vị hôn thê của anh
Susan à.

 

Xin chào, rất vui vì gặp chị.

 

Anh ấy nói rất nhiều về chị.

 

Tôi chưa từng nghe gì về cô.

 

Tôi kiểm tra thư hàng ngày để
xem có gì từ anh ta không.

 

Nhưng tôi chỉ thấy mình với mình thôi.

 

- Anh cố lừa tiên cô ấy hả?
- Anh không làm thế.

 

Anh đã thôi nhậu nhẹt 3 năm
nay rồi.

 

Xin lỗi cô có thể trả lại anh ta không?
Tôi muốn tiền của tôi.

 

Anh đã gởi tiền của em cho tên
luật sư đã được chính em chỉ định.

 

Em không thừa nhận việc đó.

 

Bác sĩ Finch sẽ không làm thế đâu.

 

Như anh đã nói đấy thôi.

 

Sao anh ta nói gì với cô hả susan?

 

Rằng tôi là một bà nội trợ nhỏ bé với 1
sở thích ngốc nghếch hả?

 

Và nếu sở thích đó mà có ảnh hưởng
Thì xin cảm ơn các người đã quan tâm.

 

Tôi chỉ vừa mới phát hành vài tờ báo.

 

Và các người nói là tôi bị điên hả?

 

Ông ta mới là kẻ điên và ông ta là một tên
khốn nạn thậm chí không nhận đứa con
của chính hắn.

 

- Bình tĩnh, những gì tôi nghe không phải như
bà nói
- Im đi.

 

- Mẹ ta phải về thôi
- Bỏ tay ra.

 

Con đưa khăn giấy giùm bố được không?

 

Giống như bóng tối không thể đoán trước.

 

Tôi không thích cái cảm giác mẹ tôi có
thể sẽ điên lại.

 

Mắt bà toé lửa. Toàn thân bà có cái
mùi của hung bạo.

 

Bà ngưng ngủ và bắt đầu nấu ăn.

 

Như là bánh và sandwich.

 

Nhưng nhìn chung tôi thấy thế giới đã
chấm hết.

 

Tôi thật sự nghĩ thế.

 

Mẹ tôi sẽ khá lên.

 

Mọi thứ hết rồi, Cô ta đã lấy đi mọi thứ.

 

- Cô ấy đi rồi hả?
- Hãy đến đây với mẹ nào con.

 

Sao lại ôm như thế hả?

 

Con pha trà giùm mẹ nhé cưng.
- Vâng ạ.

 

Mẹ đã nói với con là mẹ có bài được
đăng trên báo chưa?

 

Thật sao?
Tuyệt thật.

 

- Mẹ làm gì thế?
- à mẹ chỉ đang cắt vài lá thư trên bàn.

 

- Tại sao?
- Mẹ chỉ muốn nhớ lại từng ngày khi mẹ
trở nên nổi tiếng.

 

Nó sẽ làm mẹ thấy tự hào.

 

Mẹ mẹ đã làm gì với những thứ
thuốc này?

 

Bác sĩ Finch nghĩ mẹ vẫn còn bệnh.

 

Mẹ không muốn nói về nó bây giờ.

 

Công chúng rất quan tâm tới mẹ.

 

Mẹ nghĩ cuối cúng họ cũng đã hiểu về
văn hoá này.

 

Có cái tách nào để đựng không?

 

- Cô ta lấy theo rồi hả?
- Không, không chúng ở phía sau.

 

Mẹ đang nghĩ cái quái gì thế?

 

Hãy ở vào vị trí của mẹ khi con nói thế.

 

Mọi thứ bác sĩ chạm vào
Mọi thứ ông ta nhìn.

 

Cần phải được tẩy sạch bởi bóng đêm.

 

Con không thể tin được.

 

Con phải tin mẹ
mẹ là mẹ con.

 

Nói thật là mẹ rất lo lắng về con.

 

Mẹ đã không công nhận lựa chọn của con.

 

Con đã lớn rồi.

 

Con đã thế khi con viết cái này
phải không?

 

Mẹ đã đọc của con sao?

 

Đừng cố dối mẹ Augustin.

 

Con muốn trở lại đó cùng mẹ
Mẹ sẽ không cho phép đâu.

 

Con chỉ bị tổn thương
Khi mẹ trở thành người nổi tiếng.

 

Và mẹ không hài lòng với vị trí của mình
mẹ muốn hơn thế.

 

Mẹ lại thế rồi.

 

Con đang phán xét mẹ hả?

 

Con đi đâu vậy?

 

Định gọi cho bác sĩ hả?

 

Tên khốn đó
Hắn lấy tiền của mẹ.

 

Mẹ không trở lại đó nữa đâu
Hiểu không?

 

Làm gì trong đó
ra đây.

 

Mày đang gọi cho bác sĩ hả?

 

- Bà Theresa
- Ra khỏi nhà tôi ngay.

 

Các người dám vào đây hả?
Không bao giờ nhé.

 

- Hiểu không
- Có một cuộc gọi từ
- Khốn kiếp.

 

Tôi muốn ở trong nhà mình.

 

Là Augustin
Mẹ cháu lại phát điên.

 

Và cháu cần bác giúp.

 

Hy vọng mẹ đã ổn.

 

Con đã phạm sai lầm.

 

Cuối cùng mẹ cũng được yên ổn.

 

Tôi nghĩ là bà ấy đã yên ổn
Bác sĩ đã giúp bà ấy.

 

Cái chết.

 

Nghe điên thật.

 

Nil?

 

Nil?

 

- Con làm gì vậy?
- lm đi.

 

Tôi không phải con ông.

 

Cái gì vậy?

 

Không sao?

 

Nil
Nil
Nil.

 

- Em đi đâu vậy?
- Đi xa.

 

Em không thể chịu nổi nữa.

 

- Sao thế?
- Không thấy tình hình sao?

 

Natalie em phải nói cho anh biết.

 

Em định đi đâu?

 

- Anh đang ở đâu vậy?
- Anh cần phải ra đi.

 

Cha em rất lo cho anh.

 

Ông ấy nghĩ anh nên cho mẹ anh vào bệnh
viện sẽ tốt hơn.

 

Anh không nghĩ bà ấy cần chữa trị.

 

Nhưng anh đang ở đâu em sẽ đến đón.

 

Để anh đọc.

 

Nói xem anh ở đâu.

 

Anh sẽ nói chỗ anh ở vào ngày mai.

 

Nhà ga.

 

Anh sẽ đi Newyork.

 

Em hãy đi với anh.

 

Ta phải tránh xa nơi này.

 

Gia đình em, mẹ anh.

 

Đó là cách duy nhất để có một cuộc sống
bình thường.

 

Có chuyện gì thế?

 

Ta sẽ làm gì ở Newyork hả Augustin.

 

Em chỉ là con gái của một bác
sĩ tâm lý.

 

Được rồi.

 

Kết thúc. Tất cả
Công việc.

 

Ta sẽ tiếp tục đi học.

 

Hãy đến với em Augustin.

 

Ta có thể làm được mà.

 

Ta phải làm được.

 

Bà dùng gì?

 

À tôi dùng xà lách và một dĩa hải sản.

 

Tôi không ăn gì cả.

 

Con không đói hả?
Trông con ốm quá.

 

- Con nên ăn gì đó
- Không mẹ ạ.

 

Mẹ đừng áp đặt con nữa.
Trễ rồi mẹ ạ.

 

Chưa quá trễ đâu con.

 

Chúng ta có thể tìm lại gia đình.

 

Nói mà cả hai có thể phát triển.

 

Chúng ta có thể bắt đầu lại.
- Con xin lỗi.

 

Con sẽ đi New York.

 

Thật sao?
Sao con lại nghĩ ra vậy?

 

Augustin
Con chưa học xong mà.

 

Không tiền bạc
Không vật dụng.
Không bạn bè.

 

Mẹ biết không?

 

Để được tự do.

 

Sao con lại đến đây?

 

Để làm tiệc chia tay.

 

Con đã đem đủ quần áo chưa?

 

Đủ rồi ạ.

 

Natalie không đến. Được.

 

Ta bảo nó ta sẽ đi với con.

 

Mọi việc cuối cùng phải kết thúc.

 

Con đi đây.

 

Con sẽ nhớ bà.

 

Ta cũng sẽ nhớ con.

 

Con là cậu trai tốt nhất.

 

Trong tất cả mọi người.

 

Con đã đến để giúp chúng ta.

 

Nhiều tiền quá ạ.

 

Tiền ở đây nhiều chứ đến đó thì
lại thành ít.

 

Con rất đẹp trai.

 

Và bác sĩ sẽ không phiền nếu thỉnh
thoảng con lại chơi.

 

Con biết không
Sáng nay.

 

Họ lại hỏi về cây súng.

 

Và suýt nữa ta đã đưa cho họ.

 

Và rồi ta nghĩ
Không.

 

Một lần trong đời ta.

 

Ta sẽ là một người vợ tốt.

 

Khi con viết một cuốn sách.

 

Con hãy gởi cho ta một bản nhé.

 

Chào cậu trai của ta.

 

Anny.

 

Bà định sẽ làm gì?

 

Ta không biết.

 

Có lẽ ta sẽ lấy cây thông giáng sinh ra.

 

Bác sĩ Finch bị tước bằng hành nghề
sau khi hiệp hội y tế Mỹ phát hiện ông ta
biển thủ tiền bảo hiểm.

 

Ông ta qua đời vì một cơn đau tim
vào năm 2000.

 

Agnes ra khỏi nhà và làm việc tại một nhà
điều dưỡng.

 

Natalie tốt nghiệp bằng tâm lý.

 

Hope tiếp tục làm việc cho cha cho đến
khi ông ta chết. Cô ta không lập
gia đình.

 

Norman liên lạc lại với con trai và lại
lập gia đình sống hạnh phúc
Chết vì xơ gan năm 2005.

 

Deirdre sống một mình, tiếp tục sáng tác thơ
và phát hành nhiều tờ tạp chí.

 

Augusten đi Newyork.

 

Và viết một cuốn sách.